Trần Xuân Phong sinh năm 1984 tại An Khang, Tuyên Quang. Tốt nghiệp cấp 3, Phong thi vào đại học nhưng trượt. Đàn ong ngày càng đông, lại được gia đình nuôi ong sáp, anh nghĩ ngay đến việc làm giàu bằng cách mở mô hình nuôi ong.
“Lúc đầu tôi cũng đắn đo không biết nên chọn nghề như thế nào. Người bạn cùng quê đã bỏ quê đi học, làm ăn, ở nhà một mình với bầy đàn. Liệu có tương lai không? Nhưng chính bố tôi đã động viên tôi. Và đề nghị tôi thử nuôi ong lấy mật làm giàu trong vườn gia đình “”, anh Phong nói.
Anh Phong đi kiểm tra tầng mật.
Năm 2002, anh Phong nhận 150 đàn ong do bố anh nuôi. Mọi thứ, kinh nghiệm, vốn liếng và sản xuất nên anh phải chịu nhiều thất bại.
Feng nói: “Nuôi ong lấy mật thì dễ nhưng nuôi ong làm giàu thì rất khó. Phải biết thời tiết, Khu vực địa lý nhiều nơi và hiểu rõ bản chất của loài ong. Sống với anh ta và bạn có thể nuôi dạy anh ta. Để ong cho mật chất lượng cao, phải đưa ong đến nơi hoa nở. Lúc đầu, tôi dẫn ong đến chỗ có hoa để hút mật hoa, hoa bị chết.
Khi tôi quay lại, đàn ong đói và cắn nhau chết, mật không còn nữa. Không. Lúc đó, nhiều người đề nghị nên chuyển đổi nghề nghiệp thay vì làm giàu, nhưng tôi nghĩ do không biết nhiều về ong nên mỗi lần thất bại là một bài học cho sự phát triển nghề nghiệp sau này của tôi “— Đầu năm 2005, Phong tiếp tục mạnh dạn Thế chấp sổ đỏ, vay vốn ngân hàng mua vật tư, giống, tăng đàn, đến đầu năm 2006, thị trường tiêu thụ mật ong dần ổn định, bước đầu mang lại thu nhập kinh tế cho anh Phong nên mạnh dạn mở rộng mô hình .– – Để nâng cao năng suất và chất lượng mật, anh Phong không ngừng nghiên cứu, tìm tòi để tăng sản lượng mật, đến năm 2006, anh đã tìm ra phương pháp lai giữa ong vàng miền Bắc và ong Ý miền Nam, từ đó tạo ra một con Anh nuôi ong hỗn hợp cho nhiều mật, chịu được giá rét ở miền bắc, năm 2008 anh ký hợp đồng bao tiêu sản phẩm với Ong Dak Lak bao tiêu sản phẩm tại chỗ, lấy mật và chăn nuôi bò cho đến nay. , Anh sở hữu 1.700 đàn. – – Tỉnh Dun Quảng có rừng rất lớn, cây ăn quả, cây vụ đông, có tiềm năng phát triển nghề nuôi ong (thức ăn chính là mật ong và phấn hoa tự nhiên), tuy nhiên để đàn ong nuôi được một năm. Mật ong được mùa, phải di chuyển vào khắp các tỉnh phía Nam để hái hoa
“Đầu tháng Chạp hàng năm, tôi phải di chuyển đàn ong ở tỉnh Bình Phú. Lưu hoa điều và thưởng thức hoa cà phê ở tỉnh Gia Lai vào tháng 2. Tháng 3, họ về tỉnh Bắc Giang đón hoa vải, sau đó di chuyển đến tỉnh Hình An để hái hoa nhãn. Anh cho biết: “Sơn La (tỉnh Sơn La) thu hoạch để thích hợp với hoa càng cua, tháng 10, 11 anh chuyển về Hà Giang (tỉnh Hà Giang) để hoa bạc hà nở. Việc di chuyển ong phải tiến hành vào ban đêm. Vì lúc này đàn ong sẽ về tổ, không bị lây lan do thay đổi khí hậu đột ngột và không bị chết, mỗi năm đàn ong của Feng thu hoạch mật 4 lần.
Cho đến nay, đàn ong của Feng vẫn đều đặn hàng năm. Thu về hơn 100 tấn mật, trị giá hơn 3 tỷ đồng, ngoài chi phí vốn, anh còn thu lãi 2 tỷ đô la Mỹ, tạo công ăn việc làm bình thường cho 10 công đoàn thanh niên trong vùng. Thu nhập hàng tháng từ 4 đến 5 triệu đồng.
Tạo kinh nghiệm thay đổi liên tục cho người nuôi ong trên địa bàn và giúp anh có điều kiện nuôi ong Anh Phong thành lập hợp tác xã nuôi ong vào tháng 5 năm 2013 để tiêu thụ sản phẩm , Xã hội bao gồm 25 người nuôi ong trong xã, 70% là nhóm. Các thành viên trẻ tuổi đã nâng tổng số đàn ong trong hợp tác xã lên hơn 4.000 đàn.
Tham vọng của Pang không chỉ là mở rộng thị trường tiêu thụ trong nước mà còn Công ty cũng hy vọng sẽ xuất khẩu được sản phẩm mật ong của mình, để phát triển sang thị trường khó tính như Hoa Kỳ.
Anh Quốc đồng ý rằng sản lượng mật ong của HTX ngày càng tăng, nhưng phía Bắc chưa có nhà máy chế biến nên sản phẩm thô phải đưa vào Tây Nguyên sản xuất. Thải bỏ .Xuất khẩu sang nước khác .- “Tốn tiền xe cộ, không mang được nhãn hiệu mật ong của mình. Việc xây dựng thành công nhà máy chế biến mật ong tại đây sẽ giảm giá thành, không chỉ có lợi cho phát triển ngành nuôi ong của tỉnh mà còn có lợi cho ngành nuôi ong phát triển. Anh tuyên bố là “tỉnh miền núi phía Bắc”. -Theo Tian Feng