Tài sản của bà Liên được thanh lý gồm hàng chục máy may, máy in công nghiệp, máy dập, máy ủi, máy giặt … trị giá hàng trăm triệu đồng và đất nhà xưởng. Liên kể: “Cách đây 4 năm, khi mở một cửa hàng quần áo hoặc hai cửa hàng quần áo, làm ăn được nên tôi mạnh dạn vay vốn để mở rộng diện tích sản xuất.” Hai năm đầu công việc suôn sẻ. Nhưng sau đó bị lỗ nhiều hơn.
Đặc biệt là vào năm 2013, cô ấy nói rằng việc sản xuất và bỏ sỉ quần áo đã gây ra tổn thất lớn. Trước đây, mỗi mẫu xe có thể sản xuất 5.000 chiếc nhưng đến năm 2013 đã giảm xuống còn 1.000 đến 2.000 chiếc nhưng vẫn không có hàng để bán. Có thời điểm, tổng số hàng hóa quá hạn lên tới gần 2 tỷ đô la Mỹ. Cô phải di dời hầu hết các cửa hàng bán lẻ và vừa phải tập trung vào việc thanh lý, sản xuất để có chỗ làm cho công nhân.
Nhiều doanh nghiệp nhỏ phải vật lộn với quần áo vì khách hàng mặc quần áo. Thắt lưng. Crunch-Nhiều tiểu thương kinh doanh quần áo cũng phàn nàn về những khó khăn trong hoạt động trong giai đoạn này. Chị Mai, một cửa hàng kinh doanh quần áo trên phố Xã Đàn, Hà Nội cho biết, trên địa bàn của chị sẽ có 4-5 cửa hàng quần áo đóng cửa. Đặc biệt cách đây vài năm, mỗi tháng chị có thể lãi hơn 100 triệu đồng từ cửa hàng này. Ngày nay, có vài tháng lãi quần áo đủ để trả tiền thuê nhà và tiền lương cho nhân viên. Bà Mai nói, dẫn đến việc chi tiêu cho quảng cáo, khuyến mãi, giảm giá khiến số tiền kiếm được bị lãng phí rất nhiều.
Do lượng khách giảm nên ngành cũng giảm nhiều. kinh doanh. Trước đây có thể nhập 50 – 100 sản phẩm về bán, nhưng bây giờ có khi mỗi mẫu chỉ dám nhập 10 – 20 sản phẩm.
Nhiều yếu tố khiến việc buôn bán quần áo trở nên khó khăn, người buôn bán túp lều cho biết. Đặc biệt, trên thị trường có quá nhiều người bán do kinh tế khó khăn, người mua ít hoặc do tiết kiệm. Ở Hà Nội, có những con phố chỉ bán quần áo. Tuy nhiên, hầu hết không có khách, và chỉ ở những nơi có dấu hiệu dỡ hàng, chiết khấu lớn mới có nhiều người mua.
Do cạnh tranh gay gắt nên các cửa hàng phải cạnh tranh hạ giá, tăng giá. Quảng cáo thu hút khách hàng. Thay vào đó, khách hàng tiếp tục thắt lưng buộc bụng. Quần áo là một trong những thứ đầu tiên họ phải cắt, vì chúng không cần thiết. – Mặt khác, thời tiết không thuận lợi cũng khiến sức tiêu thụ chậm lại. Ở Hà Nội, mùa hè đến muộn hơn mọi năm, không khí lạnh xuất hiện vào tháng 5 khiến hàng hè không có từ hai đến ba tháng. Tiến hành kinh doanh trong những thời điểm kinh tế khó khăn thích hợp. Có rất nhiều sản phẩm, nhưng đơn đặt hàng của khách ngày càng giảm.
Hơn nữa, cô ấy không tỉnh táo trong việc thích ứng với thị trường. “Mẫu mã sản phẩm không đa dạng. Về giá cả, bây giờ người ta chuộng hàng rẻ hơn. Mình nên giảm nhân công, thay đổi mẫu vải, điều chỉnh quy trình để giảm giá thành”, chị Liên rút lui khỏi doanh nghiệp. Có kinh nghiệm.
Liên tự nhận mình là người có cả kinh nghiệm thành công và thất bại, cho rằng nếu ai tính chuyện bước chân vào lĩnh vực may mặc thì bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để khởi nghiệp. “Ngay cả khi phá sản, tôi vẫn không cam chịu. Khi sức mua trên thị trường tốt hơn, tôi sẽ tiếp tục sản xuất và bán, vì khi người ta có tiền, đây vẫn là một ngành kinh doanh màu mỡ” – Liulian nói.